tạp chí bầu trời

NỮ CÔNG TRƯỜNG ĐẠI HỌC GIAO THÔNG VẬN TẢI - NIỀM VUI MÙA DỊCH

Mùa dịch, giãn cách xã hội, ngày bận rộn với dạy online và giải quyết chuyện lớn chuyện nhỏ của bạn Su và Mi, tối là khoảng thời gian của riêng mình, mình dành cho đan móc.

 

Mình bén duyên với móc len từ đầu làn sóng Covid lần thứ 3, một lần nhìn thấy 1 page dạy học Móc len trên Facebook, mà cái này là từ 1 nút của chị Nguyen Minh Hien (Chắc chị cũng ko nhớ đâu á ). Mình liên hệ và bắt đầu đi học off. Cứ trưa thứ 6, dạy xong 6 tiết sáng là phi từ UTC lên tận Bùi Thị Xuân để học trên 1 căn gác nhỏ của 1 căn nhà hai tầng cũ. Ngày đầu, cũng toát mồ hôi vặn vẹo với cây kim móc và những sợi len. Học được 2 buổi, lớp tan rã vì mọi người bỏ cuộc, mình chuyển sang lớp khác nhưng vì ko sắp xếp được lịch học nên bỏ luôn, mới chỉ kịp học các mũi cơ bản. Và đam mê từ ấy.

Bắt đầu từ móc thỏ bông cho Sumi chơi, cũng theo trend cảm xúc, Among Us tặng cho các bạn nhỏ (lâu lâu các bố mẹ lại gửi feedback con chơi thích lắm cô Mai à, lại vui mấy ngày ). Giờ chuyển sang hệ móc mũ, túi đi biển, móc búp bê. Cái gì ko biết thì inbox hỏi cô giáo, hoặc nghiên cứu trên Youtube. Gần 2 tháng giãn cách xã hội, càng ngày càng đam mê, ở nhà vẫn vui thật vui.

Giữa các đợt dịch, đã kịp truyền đam mê cho đồng nghiệp, cho các bạn nhỏ cũng thích móc len như cô Mai. Nhìn sản phẩm của chị, của em, của các bạn nhỏ, vui vui là.

Đợt này mình bận dạy online quá, nhưng lời hứa sẽ hướng dẫn cho các chị các em cùng đam mê làm đồ handmade vẫn giữ nhé.

Ta vẫn làm việc, vẫn học tập, vẫn vui với đam mê của mình. Covid ơi, hãy nhanh đi đi.

Phạm Phương Mai – Khoa Lý luận chính trị – Đại học Giao thông Vận tải

Bình luận
Gửi bình luận
Bình luận