Có khả năng bay với tốc độ vượt quá Mach 3.2 (gấp 3,2 lần vận tốc âm thanh), Lockheed SR-71 Blackbird là máy bay có người lái nhanh nhất từng được đưa vào hoạt động. Mặc chưa từng có máy bay chiến đấu nào sánh kịp, SR-71 đã bị cho nghỉ hưu khi Chiến tranh Lạnh kết thúc. Ảnh: National Interest. Blackbird ban đầu đã được cho nghỉ hưu vào năm 1990, trước khi Liên Xô sụp đổ. Ba chiếc trong số chúng đã được Không quân Mỹ tái kích hoạt giai đoạn 1995-1998. NASA cũng thực hiện các nhiệm vụ nghiên cứu bằng máy bay này cho đến năm 1999. Cuối cùng, Blackbird đã bị cho nghỉ hưu mà không có máy bay thay thế thực sự. Ảnh: National Interest. Chi phí vận hành được cho là nguyên nhân đã khiến Blackbird phải nghỉ hưu sớm. Hơn nữa, Không quân Mỹ còn nghi ngờ về khả năng sống sót của máy bay khi đối đầu hệ thống phòng không và máy bay đánh chặn thế hệ mới của Nga. Ảnh: The Aviationist. Los Angeles Times đã lý giải quyết định cho nghỉ hưu Blackbirds vào năm 1990. Tham mưu trưởng Không quân Mỹ, Tướng Larry D. Welch đã xác định SR-71 dễ bị tên lửa đất đối không SAM-5 của Liên Xô tấn công. Và chi phí duy trì phi đội SR-71 quá tốn kém. Bộ trưởng Không quân của Chính quyền Tổng thống Reagan, Edward C. Aldridge Jr. ước tính rằng số tiền vận hành phi đội SR-71 bằng chi phí vận hành và duy trì 2 phi đội máy bay chiến đấu chiến thuật khác. Ảnh: National Museum of USAF. Theo một số báo cáo, chi phí vận hành mỗi giờ của SR-7 lên tới 200.000 USD bao gồm tất cả các chi phí phụ trợ. Thực tế là đây là một phi đội chuyên dụng nhỏ chỉ 32 chiếc cùng với thiết kế độc đáo dẫn đến việc bảo trì SR-71 rất tốn kém. Nó cũng cần một đội ngũ hậu cần chuyên dụng. Đặc biệt nó sử dụng một loại nhiên liệu riêng biệt có giá 18.000 USD cho một giờ bay (theo tỷ giá năm 1989). Ảnh: National Interest. Nhiên liệu JP-7 của SR-71 cũng phải được mang trên các tàu chở dầu chuyên dụng KC-135Q. Đây là một loại nhiên liệu an toàn, có điểm bắt lửa cao, không bốc hơi hoặc phát nổ trong điều kiện nhiệt độ cao và áp suất cực lớn. Ảnh: National Museum of USAF. Người ta cho rằng vẫn có thể dập tắt một que diêm đang cháy khi cắm trong nhiên liệu JP-7. Điều đó cũng có nghĩa là nhiên liệu này khó bắt lửa khi sử dụng các hệ thống thông thường. Lockheed phải phát triển một hệ thống đánh lửa hóa học riêng biệt cho động cơ của SR-71, làm tăng thêm độ phức tạp và chi phí bảo trì của máy bay. Ảnh: National Museum of USAF. Khi ngân sách của Không quân Mỹ bị cắt giảm vào cuối Chiến tranh Lạnh, lực lượng này không còn có thể biện minh cho việc giữ phi đội SR-71 đắt đỏ trong biên chế của mình nữa. Ảnh: National Museum of USAF.
Theo National Interest
Link bài gốc Copy Link
Copy Link
Link đã được copy
POWERED BY
ONE CMS - A PRODUCT OF
NEKO