tạp chí bầu trời

DƯỠNG XẢ CÂN NHỤC – BÀI TẬP THỨ III

Bạn hãy bổ túc phương pháp (như bài tập thứ hai) ở trên bằng cách vận động sau đây:

Nằm sấp và thở sâu để bắt phần bên trong cũng như phần sau hoành cách mạc hoạt động.

Nếu bạn đã tập dưỡng xả cân nhục, đúng theo phương pháp đã chỉ bảo ở trên, thì bạn sẽ hiểu rằng giữa cuộc sống nhộn nhịp náo  nhiệt mà ta đang sống, rũ bỏ được âu lo, dập tắt được nóng giận, rèn luyện được tính thung dung, để cho cơ thể được hoàn toàn bình tĩnh, để cho các bắp thịt và khí quan đừng “co rúm” lại không phải là chuyện dễ. Nhưng một khi ta đã thành công rồi thì cái lợi ích thật là vô biên, con người chúng ta sẽ được hồi sinh lại và trẻ trung ra.

Những mối nguy hại đến tinh thần hoặc thể chất ta đều liên quan trực tiếp với sự hô hấp, cơ thể “co quắp” lại vì thở thiếu thốn, lúc nào ta bực tức, nóng giận tự khắc ta thở hổn hển, gấp rút và thiếu thốn. Khi nào ta sợ hãi hay cả thẹn là hơi thở ta nghẹn ngào, tức khắc bao tử thắt lại và cổ họng khô khan. Bạn là người có nhút nhát và từ bấy lâu  nay đã cố gắng đủ cách để sửa đổi mà không được, bạn hãy thử phương pháp: mỗi khi cảm tháy mình bẽn lẽn, ngường ngùng, ráng thở hít hơi thật bình tĩnh, thật dài, đồng thời cố giữ cho cơ thể tự nhiên đừng “co rúm”. Bạn sẽ có nhiều hy vọng chữa được cái cố tật dở hơi ấy.

Khi bạn phẫn uất, cũng như khi bạn sợ hãi, nên thở, giãn xả cân nhục đồng thời tự khắc phục mình, tự khắc sẽ loại bỏ được tính nóng giận.

Muốn trở nên một người có tài cần phải biết phép dưỡng xả cân nhục và biết cách thở sao cho thích đáng. Một nhà quán quân về bơi lội chẳng hạn, phải biết giao gửi thân thể mình cho sông nước và kiểm soát được hơi thở của mình. Họ có thể điều khiển tay chân theo ý muốn của họ trong khi tất cả những bộ phận khác của người họ đều được giãn xả nghỉ ngơi.

Trước khi tập giãn xả cân nhục, nên nhớ thở ít hơi thật sâu, thật đều và xua đuổi hết tất cả ghen tỵ, buồn phiền ra khỏi lòng mình, phải cảm thấy rằng mình hòa thuận với cả nhân loại .

BÀI TẬP THỨ IV

Nằm dài trên mặt đất với cái cảm giác rằng mình ủy thác tất cả sức nặng của cơ thể mình cho mặt đất. Cái cảm giác rằng về trọng lượng là một điểm rất chủ yếu trong phép giãn xả cân nhục. Những người thể chất “co rút” lại không thể nào lãnh ngộ được “cái cảm giác sức nặng”.

Bạn hãy nhìn con người ngượng ngập, rụt rè vừa bước vào phòng khách, hình như run rẩy hổ thẹn vì cái sức nặng của thân thể mình, không dám đặt tất cả trọng lượng của mình lên mặt đất. Mỗi người trong chúng ta đều đã từng có cái cảm giác khó chịu ấy, cái cảm giác phải đeo mang lấy cái sức nặng của thân thể mình, khi ngồi thì chỉ ngồi mếp mẹo trên ghế và trong người luôn luôn có cái cảm tưởng như đi đương sống nửa lưng trời, thật không gì khổ nhọc bằng.

Bạn cứ xuôi tay xuống cho khỏe khoắn có được không? Bưng chén cơm ăn, hoặc tách nước uống tại sao bạn phải chìa cao ngón tay út lên cho khó coi? Chẳng qua đó là dấu hiệu chứng tỏ rằng thể chất bạn đương “co rút” lại, thiếu hẳn bình dị, tự do và trong lòng bạn đương áy náy, lo ngại. Bạn cầm điếu thuốc lá hút, tại sao lại cứ phải đưa cao điếu thuốc lên, không hạ tay xuống cho cườm tay được nghỉ khỏe?

Muốn cho vơi cảm giác sức nặng của cơ thể mình bạn nên tập như thế này, cầm lên tay bất cứ một vật gì, một quả bóng chẳng hạn, bạn cảm nhận rõ sức nặng của nó. Bây giờ bạn thử lấy tay này nhấc cánh tay kia lên, hoặc hai cánh tay nhấc một chân lên, bạn làm thế nào để cảm nhận thấy sức nặng của chân, hoặc tay trì kéo y hệt như sức nặng của quả bóng hay một thử một vật gì đó. Cái bí quyết của “phép dưỡng xả” là như thế đấy.  

Mộng Hoa

Bình luận
Gửi bình luận
Bình luận